Thơ vui tự kỷ
Đời học sinh sao mà gian khổ thế
Bước vào lớp như bước vào trại giam
THân Tui cực kHổ trăm bề
SáG tHì đi học cHiều về đi cHơi
Tối đến nào có tHảnh tHơi
CHơi games cHáT cHíT mỏi rời 2 Tay
Thằg bờm có cái quạt mo.
Phú ôg xjn đổj 3bò 9trâu.
Bờm cườj tủm tỉm lắc đầu:
-ruộg qui hoạch hết lấy trâu làm gì?
Ba đồng một mớ ĐÀN ÔNG.
Mua về trộn kám cho gà nó ăn.
Ai ngờ gà chết nhăng răng.
Vừa đj vừa chửj ĐÀN ÔNG phí tjền
1 con vịt xòe ra 2 cái súng
nó kêu rằng nếu mún sống thì đầu hàng
gặp cảnh sát nó pằg pằg vài phát..
lúc vô tù nó mới khóc hu hu =))
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tại sao hút thuốc lại ung thư
Đã biết ung thư sao còn hút
Để đời dang dở thế là hư !!!
Bước tới đèo Ngang bỗng mất đà
Đầu đập vào đá máu fun ra
Lom khom xuốg núi tìm y tá
Y tá́ đi chơi k có nhà
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Rượu rót ra rồi để̉ đấy ư
Đã nhấc lên rồi làm lun chứ́
Để còn dính chén thế là hư.!
Khóa kín trái tim: “Chủ đã có!”
Đào mồ chôn chặt 1 tình yêu
Dựng bia khắc chữ: “Đừng ai đến”
Lảng vảng quanh đây, tát vỡ mồm
..khi nào muỗi cắn chết trâu
khi ấy tao mới làm dâu nhà mày
khi nào muỗi biết đi cày
khi ấy tao mới gọi mày bằg anh..:
Nâng tay cạn chén rượu sầu
Uống xong ta sẽ cạo đầu đi tu
Đi tu mới pít mình ngu
Khi yêu một đứa cũng tu cùng chùa!!
Đời học sinh sao mà gian khổ thế
Bước vào lớp như bước vào trại giam
Lúc đọc bài cũng như đọc bản án
Lúc lên bảng cũng là lúc tử hình
Ông bà ta xưa nay có câu :
Kính vợ đắc thọ.
Sợ vợ sống lâu.
Nể vợ bớt ưu sầu.
Để vợ lên đầu.
Là trường sinh bất tử
Con traj cái tật chua ngoa
Con gaj’ thì rất ôn hòa dễ thương
Con traj miệng lưỡi không xương
Con gaj’ chân thật đường đường Nữ nhi
Cô kia búi tóc đuôi gà
Nắm đuôi cô lại hỏi nhà ở mô?
Nhà em ở phố Miễn vô
Thuộc phường Cấm đến,thuộc lô Miễn vào
-Hữu duyên thiên lý ăn vjên gack.
-Vô duyên chém gió tát vỡ mồm.
-Cùi chỏ sang ngang răng li biệt.
-Đầu gối lên ngôi vĩnh biệt hàm!!!